Thứ Bảy, 28 tháng 1, 2012

KHÚC CẦU HOÀNG

THƠ DU TỬ LÊ


xin mắt mở tạnh trăm miền bão rớt
môi ô mai xin muối mặn lời vàng
tình đắm đuối khôn nguôi hồn thảng thốt
tay tham lam không thể đợi giờ mềm
người linh hiển trên đỉnh cùng gió cuốn
chân chim khuyên chưa bước xuống cuộc đời

cánh buồm nào đã khép kín hồn tôi
và đã thả trôi sông nghìn ước vọng

tôi đã lạc bên kia bờ sự sống
thân khô rang mong từng hạt mưa nhuần
xin hơi thở đèn hương tim thánh thiện
trăm năm xin son phấn một tên người
khi hạnh phúc không dung cùng khốn khó
ai sinh ra được chọn đúng đời mình?

tôi lớn lên biết mỗi điều duy nhất
- sao khi không ta lại phải làm người!

trời tối mau mưa ướt vội sông dài
năm tháng cũ sủi tăm cùng nỗi chết
xin tay ngọc gối êm tình thảm thiết
cây xin xanh đừng ngại lúc hanh vàng
trời xin cao cho đáy mắt em ngoan
gió xin nổi trong hồn tôi tơi tả
tóc xin chảy chia trăm dòng (rất lạ)
mỗi trôi đi dung một bước quay về
mỗi lênh đênh dung một ý não nề
mỗi quanh quẩn chứa chan nghìn thất lạc

xin khúc hát vọng âm từng cửa ngực
vỡ từng thân đá cổ, lệ xin tan
vỡ lời buồn ẩn khát một truy hoan
thắp tuyệt vọng sáng lên cùng chí quẫn

tôi cúi mặt ngó bóng mình lật xấp
trên đọan đường bấy nát đạn bom vui
có chăng nào phiêu lãng đã bao nơi
mà suốt cuộc nghe đời mình héo lụn

xin thân xác lõm in mười ngón nhọn
xin răng thơm cắn vỡ giọt – tôi – sầu
xin mưa bay trên vạt áo nhiệm màu
cuốn tôi lại trong kén – người – hạnh – phúc
xin chân sa – trong tình tôi ngập lụt
đôi cánh vàng xin bỏ lại trên cao
miệng hoa cau xin kết nụ ngạt ngào
tay kim chỉ xin khâu tình rách rưới
giường êm ái – xin người ngoan giấc ngủ
ván cây này xẻ tự khối tình tôi
nệm drap này dệt bởi sợi tương lai
chăn mùng nữa chính lòng tôi chân thiết
cửa xin khép cho đêm đừng cay nghiệt
sáng xin hồng cho nắng ấm trưa mai
chiều xin vàng – lấy lá lót chân ai
bước ngượng nghịu trong mắt nhìn (thấy ghét)
môi rát bỏng bởi chưng tình cuống quýt
hồn tham lam nên ích kỷ khôn cùng
mộng sẽ mềm trên từng lá me sương
người sẽ khóc giữa không – ngờ – hạnh – phúc!

cho tất cả – xin cho đừng luyến tiếc
tình không dung một cân nhắc bao giờ
phút giây nào người còn ý so đo
xin đừng đến để tình tôi khỏi tủi
(vì hạnh phúc không dung cùng khốn khó)
tôi lấy gì để sửa lễ cầu hôn
biết lấy gì để đổi được lòng tin
tôi chỉ có thủy chung làm vốn liếng

mắt xin mở tạnh nguôi nghìn thảm thiết
môi ô mai xin muối mặn hồn này
người linh hiển trên đỉnh cùng gió cuốn
bước một lần xin bước xuống đời tôi

bước một lần như thần thánh bỏ ngôi
chung than củi với một người phẫn chí.

(09-68)
 Nguồn : http://dutule.com/D_1-2_2-107_4-4017_5-4_6-1_17-172_14-2_15-2/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét