Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

BAO NHIÊU NGƯỜI CÓ THỂ GIẢI ĐƯỢC CÂU ĐỐ "AI LÀ NGƯỜI NUÔI CÁ?" CỦA EINSTEIN

Chỉ 2% trong số chúng ta có thể giải được câu đố hại não "Ai là người nuôi cá?" của nhà thiên tài Einstein Riddle, còn bạn thì sao? 
Nhà thiên tài lỗi lạc Albert Einstein không chỉ nổi tiếng với nhiều nghiên cứu có tầm ảnh hưởng lớn tới sự phát triển của nhân loại mà còn là tác giả của hàng loạt câu đố hóc búa nhưng vô cùng thú vị. Một trong số đó là câu đố "Ai là người nuôi cá" khiến 98% dân số trên thế giới phải bó tay. Nếu thuộc 2% trong số những người giải được câu đố đó, bạn có tiềm năng trở thành học trò của nhà bác học tài năng này đó.
Trên trang Bright Side có đăng tải một câu đó "hóc búa" rằng "Ai là người nuôi cá" - đó là một cách thú vị để khởi động và kiểm tra trí thông minh của bạn. Nhà vật lý lý thuyết người Đức - Albert Einstein có đưa ra một câu đố thách thức bạn như sau:
Lời khuyên: Hãy bình tĩnh khi giải nó và đừng thất vọng!
Bao nhiêu người có thể giải được câu đố "Ai là người nuôi cá?" của Einstein

Giả thiết

Có 5 ngôi nhà được sơn với 5 màu sắc khác nhau.
Mỗi ngôi nhà lại có một người đàn ông sinh sống.
Mỗi người đàn ông đó lại mang một quốc tịch khác nhau.
Mỗi người uống một loại đồ uống, hút một loại thuốc và có nuôi một con thú cưng khác nhau.
Điều cần lưu ý ở đây là không ai trong số 5 người họ uống đồ uống, hút thuốc và nuôi thú cưng giống nhau cả.
  • Người đàn ông Anh sống trong ngôi nhà màu đỏ.
  • Người đàn ông Thụy Điển có một con chó.
  • Người đàn ông Đan Mạch thích uống trà.
  • Ngôi nhà màu xanh lá cây nằm bên trái ngôi nhà màu trắng.
  • Chủ nhân ngôi nhà xanh lá cây thích uống cà phê.
  • Người hút thuốc Pall Mall có nuôi một con chim.
  • Chủ nhân ngôi nhà màu vàng hút thuốc Dunhill.
  • Người sống trong ngôi nhà nằm ở giữa uống sữa.
  • Người đàn ông Na Uy sống trong ngôi nhà đầu tiên.
  • Người hút thuốc Blend sống cạnh nhà của người nuôi mèo.
  • Người nuôi một con ngựa sống kế bên nhà người hút thuốc Dunhill.
  • Người hút thuốc Bluemaster thích uống bia.
  • Người đàn ông Đức hút thuốc Prince.
  • Người đàn ông Na Uy sống cạnh ngôi nhà màu xanh da trời.
  • Người hút thuốc Blend quen một người hàng xóm uống nước.
Vậy ai là người nuôi cá?
Mẹo: Điều quan trọng nhất giúp bạn tìm được câu trả lời đó là loại bỏ dần các khả năng cho đến khi tìm ra kết quả cuối cùng.

Lời giải

(Gợi ý: các bạn bôi đen đoạn dưới để xem gợi ý trả lời)

1. Người đàn ông Na Uy sống trong ngôi nhà màu vàng, uống nước, hút thuốc lá Dunhill và có một con mèo.
2. Người đàn ông Đan Mạch sống trong ngôi nhà màu xanh, uống trà, hút thuốc lá Blends và có một con ngựa.
3. Người đàn ông Anh sống trong ngôi nhà màu đỏ, uống sữa, hút thuốc lá Pall Mall và có một con chim.
4. Người đàn ông Đức sống trong ngôi nhà màu xanh lá cây, uống cà phê, hút thuốc lá Prince và có một con cá.
5. Người đàn ông Thụy Điển sống trong ngôi nhà màu trắng, uống bia, hút thuốc lá BlueMaster và có một con chó.
Người đàn ông Đức là người nuôi con cá.
Nếu bạn giải quyết câu đố hóc búa này, xin chúc mừng! Bạn rất thông minh đó!
Cập nhật: 26/11/2016 Nga Bùi - Theo Bright Side

Thứ Tư, 23 tháng 11, 2016

VỀ U MINH THƯỞNG THỨC NHIỀU MÓN NGON HẤP DẪN CỦA CÀ MAU

Rừng U Minh không chỉ khiến du khách mê mẩn trước thiên nhiên hoang dã mà còn là nơi tuyệt vời để bạn thưởng thức nhiều món ẩm thực lạ miệng. Chuyến du lịch lễ 30/4 này mà được thưởng thức những món ngon đặc sắc ở U Minh chắc hẳn sẽ rất thú vị!
Với nguồn sinh vật phong phú, người dân U Minh đã tận dụng những gì sẵn có để tạo ra các món ăn mang hương vị đặc trưng của vùng đất này.
Du lịch Cà Mau, du khách đừng bỏ lỡ cơ hội thưởng thức những món ngon hấp dẫn nhất nơi đây như: Cá nướng, nem mắm, ốc luộc, cháo rùa, chuột quay,… để có thể cảm nhận trọn vẹn những điều tuyệt vời nhất về mảnh đất cuối cùng của tổ quốc.
Du lịch miền Tây

Nem mắm

Là món ăn hấp dẫn được chế biến từ mắm cá lóc và thịt heo luộc thái mỏng trộn cùng đu đủ gần chín, ớt, muối, đường, riềng và thính. Các nguyên liệu này được ủ chua khoảng 3-5 ngày. Người dân U Minh thường làm nem mắm vào các dịp quan trọng như lễ, Tết.
Mắm
Hiện nay, món nem hấp dẫn này còn có mặt ở nhiều tỉnh khác trong khu vực miền Tây như: Đồng Tháp, Tiền Giang, Cần Thơ… và được biến tấu phù hợp với khẩu vị từng địa phương.

Tả pí lù

Tả pí lù là món ăn của người Hoa, gần giống như lẩu thập cẩm. Thành phần chính của món ăn này bao gồm các loại cá thái mỏng, bún, rau sống, thịt heo. Các nguyên liệu này được nhúng tái vào nồi nước dùng được nấu bằng cá và nước dừa tươi ngọt mát.
Tả Pí Lù
Khi ăn, thực khách có thể dùng bánh tráng để cuốn cá và các loại rau sống kèm đậu phộng rang, cơm dừa nạo, bún tươi chấm với nước mắm hảo hạng.
Tả pí lù là món ăn được yêu thích của người dân vùng U Minh khi con nước lớn tràn về – khi mà người dân ở đây được thư thả nghỉ ngơi và cá tôm theo con nước về đông đúc.
Du lịch Cà Mau, ghé U Minh những ngày mưa, được ngồi quây quần bên nồi tả pí lù thơm ngon, bốc khói nghi ngút và thưởng thức vừa nghe những câu chuyện thú vị mà người địa phương kể lại sẽ là kỉ niệm khó quên của du khách phương xa.

Du lịch Cà Mau không quên món mắm chuột, khô chuột

Những món ngon từ chuột đồng nằm trong danh sách các món đặc sản miền Tây. Bên cạnh những món ngon nổi tiếng như: Chuột đồng quay lu, chuột đồng chiên sả ớt, …người Cà Mau còn sáng tạo ra món mắm chuột thơm ngon, hấp dẫn.
Món ăn này có cách chế biến gần giống với mắm cá đồng nhưng ngoài các gia vị như muối, thính còn có thêm đường. Mắm chuột phải chiên hoặc chưng lên trước khi thưởng thức.
Du lịch Cà Mau cũng thưởng thức khô chuột , đây cũng là món ăn quen thuộc của người dân U Minh. Sau khi được tẩm các loại gia vị và sả chuột được đem phơi nắng cho thật khô. Do đó, khô chuột có thể để dành từ 10-15 ngày.

Bánh xèo nhân bồn bồn

Bánh xèo là món ăn mà ở bất cứ tỉnh miền Tây nào cũng có thế nhưng bánh xèo ở U Minh lại được biến tấu với nhân bồn bồn chẻ nhỏ, thịt gà (vịt), ếch, thịt chuột băm,…nên có mùi vị đặc trưng và hấp dẫn riêng.
Bánh xèo
Bánh xèo U Minh hấp dẫn hơn khi có thêm thịt chuột đồng, bồn bồn
Thưởng thức một miếng bánh xèo U Minh kèm thơm, cải xanh và các loại rau vườn như đọt ổi, đọt cây sao nhái,…sẽ khiến du khách phương xa không thể nào quên.

Ong mật non nấu chè

Với những khu rừng nguyên sinh bạt ngàn, U Minh nổi tiếng là địa phương có loại mật ong hảo hạng mà không nơi nào có được.
Ong mật
Nhộng ong có thể nấu chè hoặc xào
Bên cạnh mật ong, xác ong ong non cũng được người dân nơi đây sử dụng để chế biến thành món chè hấp dẫn.
Thưởng thức một miếng chè dân dã này với xác ong non, đậu xanh, mộc nhĩ và bột năng hương vị thanh mát, ngọt, thơm đọng sẽ lại nơi đầu lưỡi của thực khách.

Những món ngon từ tóp mỡ

Tóp mỡ là món ăn quen thuộc của người dân U Minh. Du lịch Cà Mau du khách sẽ có cơ hội thưởng thức tóp mỡ xào chung với rau, thịt kho hoặc khô kho với nước mắm hảo hạng.
Đặc biệt, người dân Cà Mau còn sáng tạo ra món tóp mỡ ngào đường hấp dẫn. Gần giống như món mứt, tóp mỡ ngào đường có thể dùng cùng trà hoặc ăn chơi. Thưởng thức một miếng tóp mỡ ngào đường U Minh sẽ khiến thực khách ấn tượng với vị béo ngậy và ngọt đậm đặc trưng của món ăn này.
Thu Hồng

AN GIANG MÙA NƯỚC NGẬP

Cảm ơn Hồ Mộng Tiên, Lá Vẫn Xanh, Sao La, Chu Du, Anh Thi, Tiên Tròn đã tham gia chuyến đi, cảm ơn nhà tài trợ hình ảnh Chu Du, đồng tài trợ Hồ Mộng Tiên, kaka.
IMG_8945
IMG_9172
An Giang ngày 1: ủa mình đi đâu vậy?
Chuyện là sau đợt ghi hình vài ngày thấy long thể bất an. Trong đầu nổi lên 2 ý nghĩ: ở nhà ngủ cho khỏe, bù lại năng lượng, hoặc là đi đâu đó với vài người hợp gu, rồi làm mới cảm xúc, suy nghĩ. Chia sẻ ý định với con Tiên và lão Chu Du trước đó ở Hồ Con Rùa, quyết định sẽ đi coi mùa nước nổi miền Tây.
Trong 2 ngày lên lịch trình thì chỉ có 4 mạng 2 xe: mình, con Tiên, con Lá, Chu Du.
Tới trước ngày đi, mình hỏi con La có muốn đi không, nó gật ngay. Nhưng có nó đi thì lẻ bầy, thế là ẻm hú thêm 1 bé đi. Rồi con La lại lôi kéo thêm 2 đứa khác. MÌnh ừ luôn với ý nghĩ bọn trẻ này chắc mai đến lúc đi lại cancel thôi, kệ bọn nó. Thì cuối cùng cũng có 1 đứa cancel thôi, thành ra 7 đứa, 4 xe. Thằng Thi chạy một mình, chắc nó cũng khá tự kỉ.
Chính vì cái sự chắp vá và máu me của bọn nhỏ và lộ trình khá lòng vòng mà đi lố đường vô số lần. Con Tiên với con Lá thì chuyên gia phóng trước và phải quay lại vì bọn nó luôn thích đường thẳng.
4h chiều xuất phát từ cổng trường Dược, chúng tôi tiến về miền Tây với đích đến là An Giang nhưng không tự đặt ra cho mình giới hạn, đi tới đâu xa nhất có thể quay về thì đi. Với tình hình giao thông của thành phố, chúng tôi ra khỏi thành phố lúc 6h. Trước đó chúng tôi được đi qua mùa nước nổi ngay trong lòng thành phố. 7 đứa, 6 đôi giày lem nhem nước tiến về địa phận Long An.
Đi đường N2, với màn đêm bất tận, chẳng biết 2 bên đường là cảnh vật gì. Tới Tân Thạnh, lẽ ra chúng tôi phải chạy quốc lộ 62 về ĐỒng Tháp thì không biết vì cái lí do vui vẻ nào mà lại chạy hướng về Mộc Hóa, mãi đến khi thấy xa quá mới dừng lại. Một chú đi ngang qua bảo chạy đường về TT Tân Hưng cũng được.
Đường Tân Hưng là thế này. Khoảng 40km thôi, 2 bên là ruộng, lèo tèo vài cái nhà, trên đường cứ 500m có 1 cây cầu, và ngổn ngang đất đá thi công.
Đang đi lão Chu Du thắng gấp muốn văng xuống đường, có lúc thì lên cầu hoặc xuống cầu như nhảy ngựa, 2 đứa văng lên không trung rồi lại đáp bình yên xuống yên xe. Tả có hơi quá nhưng sự thật là vậy mà.
Tất nhiên chuyến này mình có phần sung sướng, khi con Tiên, Chu Du, Tiên Tròn phải căng mắt dán vào từng mét đường thì mình ung dung tận hưởng cảnh vật. Mà thực ra có cái gì đâu, đen thùi lùi. Có khúc vì quá tò mò với cảnh bên đường, Chu Du dừng xe rọi đèn pha xe máy xuống khoảng trống thì phát hiên ra 1 ao sen khổng lồ. Biết làm gì hơn ngoài chép miệng rồi đi tiếp. Những ô ruộng nước ngập mênh mông, trăng dát vàng, đó có lẽ là cảnh đẹp nhất trong đêm.
Nếu chỉ nói cảnh đẹp mà quên nói đến điều này thì đúng là một sự thiếu sót: xăng. Chúng ta không chỉ đi bằng niềm tin, google maps mà còn đi bằng xăng. Gần 20km trôi qua không một trạm xăng, không có dấu hiệu của trường học, khu dân cư cũng báo hiệu cho chúng tôi biết điều sắp xảy ra. Chú bên đường bảo 19km mới tới thị trấn Tân Hưng. Chỉ có xe con Tiên con Lá còn xăng vì bọn nó đổ sau cùng. 3 cái xe không thể sống sót qua con đường này, đó là điều chắc chắn. Dừng lại ở một quán bán nước bé xíu, với ý định xin người ta rút xăng nhà bán cho mình xài đỡ, ai ngờ nhà đó bán xăng luôn. Với giá 27k một lít, chúng tôi đã tìm thấy ánh sáng của đời mình, giải tỏa nỗi lo tâm lý.
TỚi TT Tân Hưng đèn sáng báo hiệu văn minh loài người cả lũ dừng xe hội ý đi tiếp hay dừng lại, lúc đó là 9h kém. BỌn trẻ máu me đi tiếp để mai rút ngắn thời gian xuống Tịnh Biên An Giang. Mục tiêu là tới Hồng Ngự. Ta nói đường miền Tây mà tỉnh lộ nữa, buổi tối heo hút và buồn mien man khó tả. Cả bọn vừa chạy vừa hát đủ thể loại trên đời. Thằng Anh Thi phát biểu “Không hiểu bọn dân phượt đi xuyên việt có mông không”. Ý nó là mông của nó đã mất cảm giác. Khổ.
Đi phía sau xe 2 chiếc bồ câu của mấy anh cơ động. Phân vân mãi có nên vượt qua mấy ảnh không vì mấy ảnh đi tà tà. Sao không phân vân được, cái thằng chở mình đã bị thu bằng lái, cái con Tiên thì bị giữ giấy tờ vì chưa đóng phạt, kiểu gì cũng ớn. Nhưng thôi, nghĩ một hồi 4 xe quyết định qua một cách từ tốn. May quá, hôm ấy mát giời, chắc các anh chở nhau đi dạo, 4 anh, 2 xe trên con đường màu xanh.
Mà phải công nhận tối đó trời se se lạnh, chạy nhanh là không khác gì lên Đà Lạt, có điều cảnh không được hút hồn như thành phố sương.
Một hồi mài mông, 7 đứa tới được thị xã Hồng Ngự. Với riêng mình, chợt nhận ra nơi này quá quen vì mới năm ngoái có xuống đây. Thế là khỏi mất công tìm khách sạn vì mình giới thiệu vào khách sạn Hòa Bình, giá phòng sau khi hạ thấp nhất là 100k phòng đơn, 150k phòng đôi, chắc là không thể rẻ hơn. Con Tiên chuyến này trở nên bá đạo với nhiệm vụ này, nó bào khuya rồi, mình có thể ngủ lề đường, chứ họ không cho mình ở cũng chẳng ai thuê nữa. Bá đạo. CÒn Tiên TRòn vẫn nghĩ rằng đi bụi là phải ngủ bụi, vất vưởng lề đường, mái hiên. Đây là chuyện ngoài sức tưởng tượng của con bé.
Đêm Hồng Ngự, ngủ thẳng cẳng chuẩn bị cho chuyến qua An Giang sáng hôm sau.
An Giang Ngày 2: Mênh mông rừng tràm bạt ngàn dừa xanh
5h sáng dù mắt biểu tình thì 7 đứa vẫn hú hét nhau dậy đúng giờ. Xe Anh Thi thủng xăm, mất nửa tiếng chờ vá.
Cả bọn qua phà Tân Châu để qua An Giang.  Tới lượt xe mình biểu tình bánh sau. Chân van bị sao đó, lẽ ra phải thay ruột rồi mà chú vá xe vẫn khéo léo vá được. Hậu quả là sau khi về Sài Gòn 1 ngày thì đang lơn tơn đi hết hơi, cũng phải thay cái ruột xe. Vào nhà chú vá xe ngồi đợi, bà cụ cứ mời mệt thì nằm lên võng, lên giường ngủ. Ôi, cả bọn ngồi ở sàn nhà.
Xong rồi qua tiếp phà Châu Giang tới Châu Đốc. Trước mặt là núi Sam, nghe ông anh đi trước bảo hai bên đường lên núi hoa tường vi nở đẹp lắm. Bọn mình đi vòng quanh chân núi để về Trà Sư. Cái đường này bé tí mà cho chạy tốc độ 60km/h. Đấy là cho chạy mà chẳng ai chạy nổi. Đám cưới nhiều chưa từng thấy, bắc rạp tràn ra cả nửa đường, nhưng có vẻ vui.
IMG_8914
Cả lũ đi ven kênh Trà Sư theo chỉ dẫn của anh GPS. Người ta bảo đã tới An Giang thì phải ghé thăm rừng tràm Trà Sư. Huyền Trần thấy chỉ đúng một phần. Với giá vé đi thuyền 50k/1 người, chúng tôi được chở vào thăm rừng tràm. Một bầu không khí mát mẻ dễ chịu bao quanh, bốn bề là nước, bèo to bèo nhỏ xanh rì, tràm bạt ngàn. Mùa hoa tràm nở trắng xóa y như mùi mì tôm, nhưng nói chung thì không phải mùi thơm.
IMG_8966
Con Lá nhớ đến Đất rừng Phương Nam ngay câu “Mênh mông rừng tràm bạt ngàn dừa xanh…”. Sau khi xuống thuyền to ở giữa rừng chúng tôi chia ra đi trên những cái xuồng nhỏ bé 4 người ngồi. Chèo xuồng là một cô mặc áo bà ba xanh đội nón lá, mỗi đứa cũng được đội một cái nón lá. Từ đây chúng tôi được đi len lỏi vào những lạch nước nhỏ hơn. Thất vọng sâu sắc với cái cách những người này làm du lịch. Họ chở khách đi và lặng như những người Mỹ trầm lặng, mặc cho các bạn trẻ thắc mắc nước sâu nhiêu mét, chim kia là chim gì, sao nước có màu xanh, blab la. Có thể các bạn trẻ hiếu động quá vượt quá giới  hạn Mười vạn câu hỏi vì sao, có thể những người này chỉ làm nghề chèo thuyền thôi, không kiêm hướng dẫn. Thế hóa ra đi vào rừng tràm để nhìn thôi sao? Haiz, càng nói càng thấy anh Giang trên Bù Gia Mập vẫn là nhất, khi lý giải thêm cho mình cả tỉ thứ trên đời.
IMG_8980
Trong rừng tràm còn có cái tháp cao, trèo lên đấy có thể dòm bao quát hết xung quanh, thấy chim bay về tổ… Trên tháp có đặt một cái ống kính, bỏ 10 xèng vào đấy thì được nhòm mấy phút ấy, mình không nhìn nên không biết. Trên này cũng có một cô ngồi ôm bịch tiền, ôm thêm bịch vé số chờ khách tới thì bán vé coi ống nhòm. Chắc cũng buồn dữ lắm. Leo tới đỉnh tháp thì mệt  le lưỡi cún. Xuống mặt đất thì mưa tả tơi. Cả đám ngồi uống thốt nốt chờ mưa ngớt.
10629622_579096852197074_8952896062867668433_n
IMG_9144
Thích nhất là quãng đường ra khỏi rừng tràm, lúc này chỉ có 7 đứa trên chiếc vỏ chạy xé nước, mới mưa xong không khí trong lành. Đám bèo trước mặt xanh rì và dày, bọn chim chỉ việc chạy nhảy lon ton trên đám bào như trên mặt đất. Đã có một cảnh khiến cả lũ phải hú hét vì quá đẹp.
IMG_9156
IMG_9147
Từ Trà Sư, chúng tôi vượt 40km để đến Búng Bình Thiên- một hồ nước tự nhiên với dự định sẽ homestay ở đó. Nhưng theo như lời thằng Chu Du thì “ĐỜi không như là mơ và nếu mơ thì toàn gặp ác mộng”. Ác mộng của chúng tôi là khi đến búng Bình Thiên mới thấy nó to hơn cái ao nhà một tí, trên đó cũng không có sen hay bèo. Có con đường bao quanh hồ, phía bên trái dân dư tấp nập, đường nhựa. Phía bên phải dân cư lèo tèo, đường đất. Theo như quan sát, đa số ở đây là người Chăm, nhìn trang phục và nhà ở là biết. Họ không cho người Kinh vào ngủ trong nhà, đây là tục lệ. Chúng tôi hỏi một nhà người Kinh với ý định xin ngủ, và xin đi vòng vòng quanh hồ chơi, đi chơi không là 400k, do chú đó phải thuê thuyền, bla bla. Thật là một giá trên trời, chúng tôi quyết định đi tiếp con đường đất phía bên kia búng. Đấy, tại con đường này lịch sử đã lặp lại với con Tiên và con Lá. Cái đống sình lầy giữa đường, Chu Du chở tôi qua khá an toàn, dù đôi giày bị dơ. Vậy mà con Lá té, con Tiên bực quá bảo “Để tui chở, bà đi kiểu gì vậy”. Xe đi được 3m thì lại té, cả lũ đứng cười rất khả ố.
Với tình hình này có lẽ sẽ không thể home stay như dự kiến. Đến phút ấy chúng nó vẫn còn hồn nhiên tin vào phép màu của cuộc đời “Mình ngủ bụi được mà chị”, “Em ngủ đâu cũng được”, “Ở đây có đậu bắp nè chị, luộc ăn được” “Em vẫn nghĩ đi bụi là phải thế này”. Cảm ơn trời đất đã cho con đi cùng một biệt đội hồn nhiên hơn cả tiên trên trời. Thương bọn nhỏ ghê.
Vẫn chưa từ bỏ ý định, nhóm do Tiên cầm đầu tiến về một thánh đường Hồi giáo xin xỏ, tôi và Chu Du đang tính đi theo thì một anh thanh niên vẫy lại hỏi “Sao không đi chơi mà về rồi”. Thấy có người chủ động bắt chuyện theo kinh nghiệm của tôi là người có nhã ý giúp đỡ, tôi kêu Chu Du dừng lại. Ảnh chỉ tụi tôi đi vô phía trong, có một thánh đường hay nhà thờ gì bên đạo HỒi khánh thành, họ đãi ăn uống và tham quan này nọ, chỉ không cho ngủ lại thôi. Nghe thấy ăn, lại là thịt bò tôi hí hửng ngay, lại còn ăn bằng tay nữa chứ. Anh ấy tên Linh, là giáo viên cấp 2. Được tiếp thêm hi vọng chúng tôi tưng bừng tiến về thánh địa hồi giáo. Tới nơi thì một nỗi thất vọng dâng lên khó tả, đó là họ đã tàn cuộc vui rồi, người ta đang tháo khung rạp và dọn dẹp. Ôi, món thịt bò của tôi, những người Hồi giáo của tôi, đúng là đời không như là mơ. Nghĩ lại giờ vẫn thấy mắc cười.
Tôi quan sát những người HỒi giao ở đây. Họ tắm cho trâu dưới lòng Búng Bình Thiên, trẻ con tắm ở đó, phụ nữ giặt đồ ở đó và cũng tắm ở đó, lúc 4h chiều mặc người đi đường như chúng tôi nhìn. Tự hỏi họ lấy nước sinh hoạt  tại đâu. Cái hồ này đa năng quá. Tôi đang sống ở năm 2014 à?
Thế là xong, bấy giờ cả bọn quyết định về Châu ĐỐc với 2 ý định: lên núi ngủ hoặc xin vào chùa Hang ngủ. Tôi đặt tên đường về là con đường buồn ngủ, quá chừng buồn ngủ, Chu Du phải hát liên tục vì đã vài lần bang xe vô lề đường.
Cuối cùng thì Châu Đốc cũng hiện ra. Nhưng đến đây thì ý định đã thay đổi như sau: Lên núi ngủ mà không có trại hay dụng cụ gì cũng khổ, mà vô chùa chắc 9h đi ngủ, 4h dậy tụng kinh với các sư phụ, thôi kiếm cái nhà nghỉ, tối đi chơi tượng cá Ba sa, khuya uống rượu tâm sự còn hay hơn, thoải mái tự do. Qúa hài lòng vì ý tưởng này, công cuộc tìm và trả giá lại diễn ra, và lại thành công. Tổ quốc một lần nữa ghi công Tiên. Lần này thì 300k 1 phòng 3 giường 7 đứa “Em thấy nhà này đang sửa ở dưới, chắc ko ai thèm ở nên em ép giá, 350k còn 300k”. Thật là bái phục con này. Bình thường thấy nó hồn nhiên mà.
Tại đây, chúng tôi đã không thực hiện được ý định ăn thịt chuột vì quán hôm nay không bán chuột. Như vậy cuối cùng chúng tôi đã không ăn được thịt chuột, lẩu cá linh bông điên điển mà chỉ ăn được bún cá, mà củng không ngon lành gì. Tối chúng tôi ăn lẩu bò và chân gà nướng. Cũng rẻ mà cũng ngon, lẩu bò 70k, 7 đứa ăn, còn gì rẻ hơn.
Sau khi đi xem tượng đài Cá basa và làm đủ thủ tục uống nước mía theo như nguyện vọng của con Tiên bàn về cá ba sa cả bọn tiến về nhà nghỉ. 2 chai sting và 1 chai Vokda, nhìn là biết không đủ con Tiên súc miệng. Nhưng không sao, vấn đề là trò chơi nói thật. Nguyên tắc của trò này là câu chuyện 7 người chỉ 7 người biết, không kể lại cho người không liên quan. Nói chung là tôi hiểu người con Tiên hỏi lão Chu Du là ai, tôi biết con Lá thích người như thế nào, tôi biết tính cách thằng Anh Thi từ đâu mà có, biết con Sao La đang rất chi là mâu thuẫn, biết con bé Tiên Tròn cũng nhạy bén trong việc nhận ra vấn đề, và biết con Tiên là cái đứa biến thái, há há.
Kết của tối đó là ngủ lúc 2h mà 6h vẫn phải dậy để hành quân về lại Sài Gòn.
IMG_9176
Đây là chuyến đi mình ít chuẩn bị, vẫn như cái lần đi Đà Lạt hay đi núi Bà đen thôi mà. Gần 600km cả đi và về, tính ra thời gian ngồi xe còn nhiều hơn thời gian chơi bời tận hưởng. Vậy mà chúng nó vẫn rất phởn. Thêm một lần được đồng hành cùng những đứa thân quen. Thực sự cảnh vật miền Tây vẫn chẳng hấp dẫn nổi mình bằng Tây Nguyên hay miền Bắc. Vậy mà không hiểu sao lần nào đi cũng có những thứ để nhớ. Quan trọng là mình đi với ai và tâm trạng mình sao thôi. Như lần này đi với những người thú vị và tâm trạng mình chỉ là muốn đi thoát khỏi công việc, cái gì xảy ra cũng tốt. Vậy nên đừng trông chờ vào đích đến, hãy tận hưởng hành trình. Hehe.
Tổng kết thành tích:
  • Chuyến đi coi như may mắn vì không gặp một chú áo vàng nào trong khi tốc độ chạy luôn ở 60km/h trở lên
  • Không gặp mưa, gần về tới SG mưa như trút nước
  • Không bị chặt chém gì nhiều
  • Trời mát mẻ dễ chịu
  • Xe bảo toàn, người bảo toàn, mông không bảo toàn
Tổng kết: khoảng 600km tổng quãng đường chạy lòng vòng hái hoa bắt bướm
Tiền xăng: 1 xe 320k
Tiền ở 2 ngày nhà nghỉ: 90k
Tiền ăn uống 6 bữa: 140k
Tiền vé thăm rừng tràm:50k
Phát sinh: 60k
Tổng: 500k
Nhà nghỉ:
– Hồng Ngự: nhà nghỉ Hòa Bình- gần nhà xe Quang Tỷ
– Châu Đốc: nhà nghỉ số 6 Thanh Mai đường Phan Văn Vàng ( phòng máy lạnh sạch đẹp )
Đường đi: đi theo đường Trần Văn Giàu- tỉnh lộ 10- đường N3- quốc lộ 62 đường đẹp và vắng xe.
Tài trợ hình ảnh: Chu Du, Hồ Mộng TiênIMG_9023
IMG_9168
(Huyền Trần và đồng bọn ngày 11-12-13/10/2014)
https://tranngochuyen.wordpress.com/2014/10/16/an-giang-mua-nuoc-ngap/

​ĐẸP NGỠ NGÀNG ĐỒNG SEN THÁP MƯỜI

TTO - Cách TP.HCM khoảng 150km, đồng sen Tháp Mười là điểm đến được nhiều du khách lựa chọn để cảm nhận không khí thôn quê cũng như thưởng thức những món ăn đặc sản miền Tây sông nước. 
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Mùa sen nở rộ ở Tháp Mười - Ảnh: Thành Nhơn
Cuối tháng 3, đầu tháng 4, khi ve bắt đầu kêu râm ran cũng là thời điểm thích hợp cho chuyến hành trình về thăm mảnh đất sen hồng bởi lúc này hàng chục ha sen cùng bung nở, khoe sắc.
Ong bướm, chim chóc từ khắp nơi kéo về càng tô điểm thêm phần thơ mộng cho khung cảnh thiên nhiên vốn hết sức dân dã, tuyệt vời nơi đây.
Giữa cuộc sống ồn ào và tất bật chốn đô thị, hãy một lần gác tất cả bộn bề để về với chốn dân dã, thanh bình. Chắc chắn bạn sẽ không hối tiếc với sự lựa chọn này của mình.
Đồng sen tọa lạc tại xã Mỹ Hòa, huyện Tháp Mười, cách TP Cao Lãnh khoảng 35km. Cả cánh đồng sen bạt ngàn, trải dài trên diện tích rộng gần 20ha, nên du khách có thể thoải mái lựa chọn điểm tham quan mà không sợ bị tranh giành, chèo kéo.
Sau khi gửi xe, khách sẽ được chủ đồng dùng chẹt chở qua sông, vào đồng sen. Bắt chuyện với chủ đầm, chỉ vài ba câu trò chuyện, bạn đã có thể cảm nhận ngay được nét chân chất, hồn hậu của nông dân miền Tây.
Chỉ cần trả vé vào cổng 10.000 - 20.000 đồng mọi người sẽ được tha hồ chụp ảnh, quay phim. Có thể mượn áo dài, áo bà ba, nón lá ngay tại chỗ để thỏa sức sáng tạo và lưu giữ những kỷ niệm bên cánh sen e ấp đầu hè cùng bạn bè, người thân.
Đặc biệt, có thể thuê xuồng chèo nhẹ ra giữa đồng sen để cảm nhận đầy đủ vẻ đẹp thuần khiết, thanh tao từ những cánh sen hồng.
Đến Tháp Mười, cũng sẽ thiếu sót nếu bạn không thưởng thức những món ăn đặc sản thôn quê như khúm núm khìa, cá lóc đồng nướng trui, chuột đồng nướng, lẩu cua đồng, lẩu lươn và những món ăn đặc trưng của đồng sen như cơm gói lá sen, sữa sen…
Ngồi giữa đồng sen bạt ngàn thưởng thức đặc sản sen sẽ mang lại một dư vị rất khác biệt.
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Cánh đồng sen khoe sắc tại Tháp Mười - Ảnh: Thành Nhơn
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Cánh đồng sen khoe sắc bên ruộng lúa xanh mướt - Ảnh: Thành Nhơn
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Những nhịp cầu lắt lẻo bắc qua các chòi nghỉ - Ảnh: Thành Nhơn 
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
"Tháp Mười đẹp nhất bông sen"... - Ảnh: Thành Nhơn
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Các bạn trẻ hứng thú chụp ảnh với đồng sen đang khoe sắc - Ảnh: Thành Nhơn
​Đẹp ngỡ ngàng đồng sen Tháp Mười
Món ăn dân dã miền Tây tại đồng sen Tháp Mười - Ảnh: Thành Nhơn
THÀNH NHƠN
  http://dulich.tuoitre.vn/tin/20160421/dep-ngo-ngang-dong-sen-thap-muoi/1087645.html

Thứ Ba, 22 tháng 11, 2016

[HÌNH ẢNH] OFFLINE CAMERA TINH TẾ AN GIANG, NƠI HẠNH PHÚC ĐONG ĐẦY

Với chuyến đi thực tế này các anh em trong đoàn được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của miền đất An Giang, đầu tiên đoàn đã ghé vào hàng Thốt Nốt huyền thoại vào lúc 5h00 sáng để anh em kịp chuẩn bị chụp Bình Minh tại hàng Thốt Nốt ;).

DSC_1931.jpg

DSC_1944.jpg
Sau khi anh đã thỏa mãn tại hàng Thốt Nốt trong cảnh Bình Minh thì đoàn lại tiếp tục đi tìm nơi ăn sáng, khi ăn xong anh em lại tiếp tục đến hồ Tà Pạ làm vài tấm


DSC_2030.jpg

DSC_2035.jpg

xong thì trời cũng bắt đầu nắng lên nên anh em tiếp tục đến với rừng Trà Sư đến trốn cái nắng chói chan và thưởng thức vẻ đẹp thơ mộng của một cánh rừng chàm nguyên sinh, và thưởng thức những món đặc sản miền sông nước đó là cá linh và bông điên điển.

DSC_2071.jpg

DSC_2093.jpg

Sau khi rời khỏi khu rừng anh em lại tiếp tục đến với Thốt Nốt đôi, vì Tha La năm nay không có nước nên anh em trong đoàn quyết định ở nơi đây đón Hoàng Hôn luôn, cảnh rất ư là đẹp...
DSC_2250.jpg
và đó cũng là điểm cuối cùng của chuyến đi sau khi trời đã tối, đoàn đã quay đầu xe lại và trở về sau một ngày trải nghiệm với những tuyệt tác thiên nhiên ban tặng cho An Giang.

DSC_1974.jpg
Chưa hết đâu các bạn, tôi mới kể về chuyến đi, cho tôi xin phép kể tí về mình nhé.
Tôi cũng như mọi người, vẫn là sinh viên, không biết gì về nhiếp ảnh, cũng chẳng biết chụp hình như thế nào, từ khi gặp được một người đó là em, người đã đem đến cho tôi nhiều cảm hứng và là người đã truyền cho tôi niềm đam mê trong người, em cũng là một sinh viên thôi chẳng phải là mẫu ảnh, nhưng trong em có một vẽ đẹp làm tôi không thể cưỡng lại với vẻ đẹp hồn nhiên ấy.

DSC_1977.jpg
Và tôi đã quyết định tạo ra một bộ ảnh đậm chất nam bộ với chiếc áo bà ba, một chiếc áo tôn lên vẽ đẹp của người con gái miền tây, và đặc biệt hơn nó được chính bàn tay mẹ tôi đã may cho tôi để chuẩn bị cho chuyến đi này.

DSC_2009.jpg
Với thân hình mảnh mai ấy, chiếc áo lại được tô thêm vẻ đẹp cho người con gái này, với màu tím của sự thủy chung.

DSC_2013.jpg
Một nét đẹp thôn quê luôn chất chứa qua từng bức ảnh, mỗi ảnh là một cảm xúc khác nhau.

DSC_2021.jpg

Và đây cũng là bộ ảnh đầu tay của tôi, tuy nó không thật sự đẹp đối với mọi người nhưng đó là món quà quí giá nhất của tôi đấy các bạn ạ. Nó được tạo ra từ 2 người phụ nữ tôi yêu thương nhất đó là mẹ tôi, và người đồng hành cùng tôi.
Đây là bộ ảnh của tôi từ đầu hành trình cho đến cuối hành trình này mời các bạn xem qua:

DSC_2138.jpg
Tóc gió thôi bay (chụp trên vọng gát ở rừng Trà Sư).

DSC_2141.jpg
Ánh mắt (đường lên vọng gát Trà Sư)

DSC_2178.jpg
Con đường làng (rừng Trà Sư)

DSC_2149.jpg
Ngắm (rừng Trà Sư)

DSC_2145.jpg
Nét đẹp thôn quê (rừng Trà Sư)

DSC_2196.jpg
Dịu dàng nét quê (rừng Trà Sư)

DSC_2200.jpg

DSC_2192.jpg
Bên chiếc cầu (Rừng Trà Sư)

DSC_2147.jpg
Mệt (rừng Trà Sư)

DSC_2098.jpg
DSC_2168.jpg
Cô gái miền quê (rừng Trà Sư)

DSC_2151.jpg
Yêu lắm mái tóc người thương (rừng Trà Sư)
DSC_2111.jpg
Tung bay trong gió (rừng Trà Sư)

DSC_2234.jpg
Con đường quê (rừng Trà Sư)

DSC_2207.jpg
Hai chị em (rừng Trà Sư)

DSC_2231.jpg
Nét quê (rừng Trà Sư) Là em đó, cô gái Miền Tây (rừng Trà Sư)

DSC_2116.jpg
Cánh bèo trôi (rừng Trà Sư)

DSC_2064.jpg
Cô gái bên hồ (hồ Tà Pạ)

DSC_2063.jpg
Sắc trời (hồ Tà Pạ)

DSC_2021.jpg
Nụ cười ấy (hồ Tà Pạ)


DSC_2039.jpg Yêu lắm nụ cười (hồ Tà Pạ)​

Cảm ơn các bạn đã theo dõi, xin chân thành cảm ơn, em mới đi chụp lần đầu có gì mong anh em góp ý giúp.

https://tinhte.vn/threads/hinh-anh-offline-camera-tinh-te-an-giang-noi-hanh-phuc-dong-day.2512956/