Biết tui có sở thích như vậy, ông bạn bảo "Mày cầm cái Note9 đạp xe rồi chụp cái gì đó nha". Trước giờ có được cầm cái điện thoại đắt tiền bao giờ và cũng nghe nói cái điện thoại này chụp hình đẹp lắm nên tui ưng cái bụng liền.
Thế là, sáng hôm sao, tui dậy sớm, xách xe đạp chạy loanh quanh xem có gì để chụp không. Hôm nay tui đạp xe thấy háo hức hơn mọi ngày vì có cái điện thoại oách xà lách, chụp hình bá cháy trong tay mà.
Ông Trời dường như cũng hiểu lòng tui nên trời không u ám, mưa lất phất như mấy hôm trước. Từ xa, tui thấy mấy chú nhỏ kẻ kéo người đẩy cái xe hai bánh tự chế, tui nghĩ thầm "mình có cái chụp rồi nha".
Tăng tốc nhanh hơn xíu, chạy ào ra chỗ họ làm việc, tui dưng cái xe nhanh chóng
Cánh đồng phơi bánh tráng rất rộng, các chú nhỏ nhanh chóng phân công việc ra làm. Các chú này tầm 16-20 tuổi, nhà ở dưới Sóc trăng lên tìm việc và được chủ lò thuê làm với giá 5tr/1tháng cơm nuôi 3 bữa để phụ làm hủ tiếu.
Chú thì đội mỗi lần 4-5 tấm phên vàgác lên những thanh tầm vông ngang thắt lưng, chú thì lấy từng tấm để phơi ra cho kịp tốc độ làm việc của bạn mình
Không khí làm việc hết sức khẩn trương vì số lượng tấm phên rất nhiều.
Do sử dụng lâu ngày nên những tấm phên bị bung dây néo làm cho bánh bị rách là chuyện thường nên sau khi phơi, các chú còn phải chỉnh bánh lại cho ngay ngắn.
Mỗi chú phụ trách một khu và ai làm việc nấy. Tất cả đều làm việc của mình một cách hiệu quả nhất.
Mặt trời mỗi lúc một cao. Ánh nắng bắt đầu gay gắt hơn nên công việc của chú nhỏ này thêm phần gấp rút
Những cái nắm tay chặt, đầu kêu vào đội những tấm phen một cách thuần thục và nhẹ nhàng
Các chú nhỏ thấy tui chụp hình các chú, các chú thắc mắc hỏi để làm gì, tui nói: "
- Chú muốn làm bộ ảnh về nghề hủ tiếu.
và tui thấy các chú có vẻ dành cho tui chút thiện cảm, tui làm tới hỏi thêm:
- Lò các cháu gần đây không, chú vào chụp thêm các công đoạn để ra sợi hủ tiếu có được không.
Các chú nhỏ đưa mắt nhìn nhau và một chú nói:
- Gần đây thôi, chú đợi xíu theo cháu.
Thế là lòng tui vui như dự hội, tui đi theo chú vào lò làm hủ tiếu cách đó không xa. Chủ lò là một thanh niên tầm 37-40 tuổi, vui tính và dễ thương. Tui hỏi:
- Để ra sợi hủ tiếu thì mình mất thời gian là bao lâu.
Chẳng giấu diếm hay khó chịu gì, anh ta nói:
- Chiều tối ngâm gạo trong các thùng nhựa. Nửa đêm lấy gạo ra bỏ vào say bột, tới 4 giờ sáng thì đốt lò, đổ bột vào để cho ra bánh.
- Hôm nay đơn hàng nhiều hơn nên chú nhỏ này phải say thêm bột
Sau đó chú đổ bột vào lò nấu chứ không còn ngồi tráng thủ công như ngày trước.
Vì bột ngâm nếu không rửa sạch nếu bị vương vãi sẽ tạo ra mùi chua khó chịu nên sau khi say và bỏ vào lò, một người sẽ phải dùng vòi nước xịt cho sạch.
Sau khi bột được đổ vào lò tráng, bánh sẽ theo băng chiều ra liên tục
Để bột không bị sượng hay hư thì củi trong lò bao giờ cũng phải đủ và lửa lúc nào cũng phải đỏ rực
Do bánh ra liên tục nên một người phụ trách bỏ những tấm phên tre phía dưới băng chuyền để hứng bánh.
Công việc liên tục không được phép nghỉ tay khi bánh vẫn ra đều đều.
Phía cuối băng chiều, một người cầm dao cắt bánh sao cho vừa tấm phên tre
và nhanh chóng xếp qua một bên lên những chiếc xe đẩy 2 bánh
Những chiếc xe đấy lại nhanh chóng được đẩy ra đồng phơi cho hơi ráo thôi chứ không thể để khô cứng được. Vì thế, công việc xem đơn giản nhưng quay các chủ nhỏ rất nhiều.
Khoảng 2 tiếng sau khi phơi lượt cuối cùng thì cũng là lúc phải đi gom những mẻ báng phơi từ sáng sớm rồi. Công việc cứ thế mà chạy nhịp nhàng và hiệu quả
Sau khi thu những tấm bánh đã "dốp" mặt, một bộ phận khác sẽ tháo bánh ra để thành chồng và bắt đầu công đoạn cắt sợi.
Đôi tay thoăn thoắt bóc từng tấm bánh và đẩy trên những con lăn của máy cắt.
Bánh đi qua trục cắt thành những sợi hủ tiếu rất đều
Việc cắt bánh cũng rất khẩn trương
Người đẩy bánh, người hứng những sợi hủ tiếu từ máy một cách nhịp nhàng
Việc ai nấy làm rất hiệu quả
Một tổ khác có nhiệm vụ buộc sợi hủ tiếu thành từng bỏ, cân và bỏ vào bịch nylong.
Tuy là một người ghiền hủ tiếu các kiểu, nhưng hôm nay tui mới biết cách làm hủ tiếu thế nào. Những tô hủ tiếu thơm nóng chúng ta vẫn ăn mất rất nhiều thời gian và công sức của nhiều người.
Xin cảm ơn cuộc đời còn có những người cần cù chịu khó cho chúng ta có những món ăn thật ngon.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét