Chủ Nhật, 1 tháng 4, 2012

QUÊ NGHÈO


Quê tôi,
Chiều lù mù khói rơm
Con trâu nằm vẫy đuôi đuổi muỗi
Mệt nhoài nhìn ngày qua vội
Mẹ thổi lửa nấu buổi cơm chiều
Bữa cơm quê nghèo quê quắt
Bùi ngùi mấy đọt rau lang
Nồi kho quẹt muối tráng xung quanh
Chiều về trên xóm
Muộn màng tiếng võng ru con
Buồn bay theo gió
Như nhắn ai về
“Ầu ơ… đèn Sài Gòn ngọn xanh ngọn đỏ
Đèn Mỹ Tho ngọn tỏ ngọn lu
Anh về học lấy chữ Nhu…”

Quê tôi,
Từ trận mưa sa đầu vụ
Ướt áo bà ba
Mẹ đội lá chầm chong đèn soi nhái
Lập lòe đom đóm đêm dài…
Đêm từng đêm qua vội
Ngậm ngùi hàng trâm bầu cô độc
Lắng nghe tiếng vạc ăn đêm
Thê thiết giọng buồn

Quê tôi,
Bềnh bồng nỗi nhớ xa xưa
Đêm hội hát Đình
Thương phận gái Điêu Thuyền
Bên sân Đình cô gái khóc ướt khăn thêu

Ôi vùng quê buồn
Bong bóng mưa chảy dài mái lá
Đêm nghe tàu cau rơi rụng
Trằn trọc góa phụ chạnh lòng
Ôi vùng quê rất buồn
Dòng kênh nước ròng trơ đáy
Con chim bói cá trên cành
Giấu mỏ ngủ ngon.

Nh.Seattle
(Seattle, Washington 28-3-2012)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét